Trang

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

HÀ NỘI CHIỀU THU MƯA

Tôi đi trong chiều mưa
Từng giọt rơi lặng lẽ
Gió heo  gầy ngõ phố
Ngoài đường vắng bóng người
Thời gian lặng lẽ trôi
Tiếng chân  mình đơn lẻ
Niềm thương nhớ đầy vơi
Cầu Long Biên đứng lặng
Nhìn tôi như mỉm cười
Sông Hồng lững lờ trôi
Đem phù sa về xuôi.
Tôi cứ đi đi mãi.
Tiếng mưa như gõ nhịp
Khúc độc hành bên tôi.
Đèn đường vẫn tỏa sáng
Lung linh mặt hồ đầy
Gió hồ Tây gờn gợn
Dõi mắt nhớ Thu xưa.


Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

MƯA BUỒN (Tưởng nhớ một người bạn đã mất)

Em ngồi đếm giọt mưa buồn
Giọt thương đâu hết,giọt buồn mông mênh ?
Mưa làm em nhớ người thêm,
Bao nhiêu kỷ niệm trào tuôn trong lòng
Nhớ ngày cùng học phổ thông
Xắn quần lội nước,ta cùng đội mưa.
Chẳng thể trở lại ngày xưa
Để cùng đi học dưới mưa tới trường.

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

CA NGỢI VỢ

Sắp tới ngày 20 tháng 10 xin mang về  Chùm thơ vui của những người đàn ông được vợ yêu quý:
VỢ LÀ…. (Bài 1)
Vợ là mẹ các con ta 
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp : bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền…
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa lá cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi “bà” (vợ)
Chồng ơi! đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai
Vợ là phước, lộc, thọ, tài …
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.

VỢ LÀ… (Bài 2)
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.

Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.

Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là “Nội lực” làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Vợ là…

VỢ LÀ TRỜI (Bài 3)

Khi còn là người yêu, vợ là Thiên Thần
Còn em gái của vợ là… Thiên Nga
Những lá thư của vợ là Thiên Thư
Con đường xưa vợ đi là Thiên Đường
Dáng vợ lướt như là… Thiên Long Bát Bộ
Mùi thơm của vợ là Thiên Hương
Tướng đi của vợ là Thiên Tướng
Vợ có tài tề gia nội trợ là Tề Thiên Đại Thánh
Vợ trang điểm là Thiên Hình Vạn Trạng
Phòng ngủ của vợ là Thiên Cung
Nhà của vợ là Thiên Đình
Thành phố vợ ở là Thiên Đô
Chữ nghĩa của vợ là Thiên Văn
Suy nghĩ của vợ là Thiên Kiến
Lý lẽ của vợ là Thiên Lý
Ý vợ muốn là… Thiên Thạch
Vợ quyết mọi việc, gọi là Thiên Định
Lời vợ dặn là Thiên Lệnh
Vợ gọi thì chồng phải… Thiên Bẩm
Con của vợ là Thiên Tử
Ba mẹ anh chị em họ hàng bên vợ là Thiên Triều
Vợ quen chân đi chơi rông dài là Thiên Di
Vợ ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao là Thiên Tào
Vợ nổi cơn thịnh nộ là Thiên Lôi
Tài mua sắm của vợ là Thiên Phú
Vợ chỉ biết mình là Thiên Vị
Có bồ nhí mà vợ biết được là Thiên Tai
Bị vợ đo hạ ván là Thiên Hạ
Có hai vợ là… Nhị Thiên Đường
Tiền lương, tiền túi, tiền cà phê cà pháo đều bị vợ tóm gọn là Thiên Thu

Hình bóng vợ nay đã đi vào dĩ vãng là Thiên Cổ!
VỢ LÀ…
 (Thơ Nguyễn Bảo Sinh)
Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai
Quỷ thần chứng cả hai vai
Vợ là chân lý không sai bao giờ ?

SỢ VỢ
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.

Ðàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười ba,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắt son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.

VỢ VÀ TA

Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Đến khi xuất giá trở thành… “quan gia”
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm… lính hầu tình “quan gia”
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ… chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không… làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời… chê
Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là… “không!”
“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
“Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đă ngừng xe
Phải lo… “chuyển vế ” mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ư “khai hàm tích phân”
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh
Vợ… “input” chữ “Shopping”
Th́… “output” phải áo xinh, váy đầm…
Muốn Vợ đừng có… chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm…“khai căn”
Nếu… lỡ mà có lăng nhăng
“Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi
Tính Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức… “đương thời quan gia”
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là… “parabol”
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm… lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
Quan gọi thì… dạ, bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Đổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần
Tính chất phải… học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!!
***********************************
 bài thơ viết về vợ để chị em thưởng thức.

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

TUỔI GIÀ NGÂY THƠ

Bây giờ hai thứ tóc trên đầu
Càng già càng mơ về thơ ấu
Nhớ cái thời trèo me,trèo sấu
Kỷ niệm không quên mãi trong đời
Ta như người của năm tháng xa xôi
Nhặt  những cũ xưa mang về thực tại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
Cứ ôm ấp những hồi ức năm xưa :
Những trò chơi,những chuyện vui đùa
Những ngày học cùng bạn,bên thầy cô.
Tất cả đã đi về quá khứ
Ta yêu tuổi thơ và còn giữ mãi.
Chẳng biết đến bao giờ  ?
.



Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

THÁNG 10 VỀ (suu tầm)

Em vừa bảo tháng mười về rồi đấy
Thu vẫn còn nên em thấy vui tươi
Ước ao xưa "Bao giờ đến tháng mười"
Là dấu ấn của bao người thuở trước
Tháng mười về ta có nhiều mơ ước
Thả vần thơ vào nhịp bước bình sinh
Tháng mười ơi vun đắp đặng sâu tình
Cho muôn người được khang ninh cuộc sống
Tháng mười này lại có ngày truyền thống
Giải phóng Thủ đô trào lộng cờ hoa
Cho niềm vui sẽ đến khắp mọi nhà
Cho ta được ngắm ngàn hoa Hà Nội
Tháng mười về cũng bắt đầu mùa cưới
Thoảng sắc hồng hương cốm mới trao nhau
Trời tháng mười mây tím vẫn đẹp màu
Bao hi vọng mong dệt câu thơ, nhạc
Tháng mười về chuyện thường đâu gì khác
Nhưng trong anh chẳng muốn lạc mất em
Tháng mười rồi nắng vẫn đổ bên thềm
Anh lại muốn đông về ... thôi đừng rét.

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

TÂM SỰ với hồ GƯƠM

Tôi nhớ hồ Gươm những chuyến đi xa
Qua cửa xe nhìn những bóng cây nhòa
Man mác lòng khi thành phố lùi xa.
Gió níu hoàng hôn xuống hoa, cỏ
Cổ thành xưa ngơ ngẩn lá thu mưa
Nhờ sông Hồng gửi chút tình xa vắng
Mượn hồ Gươm nhận ít nắng từ trời xanh.
Tôi muốn mang hồ Gươm đi trú đông
Nhưng làm sao chuyển nổi sông Hồng ?
Làm sao gói nổi heo may ret ?
Thôi đành để hồ cho gió bắc trông.
Hồ Gươm có nhớ tôi không ?
Có cho gió gửi tiếng tơ lòng,
Mặt hồ có nổi nhiều con sóng
Và những nhành cây có lặn xuống hồ không ?

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Hà Nội PHỐ

Hà Nội xưa và nay
Nhiều tên phố,nhiều ngôi nhà đã đi vào lịch sử thủ đô ta.
"Dù có đi bốn phương trời
Lòng vẫn nhớ về Hà Nội"

Nhớ tháp Rùa cổ kính,rêu phong,
     bà Triệu,hàng Bài,Tràng Tiền,hàng Khay
   hàng Gai,hàng Điếu, hàng Giầy,
   hàng Lược,hàng Cót,Mã Mây.Bát Đàn,
-Cổ Ngư,Quán Thánh,hàng Than,
 Hàng Buồm,hàng Mã,hàng Ngang,hàng Đồng
Hàng Mắm,hàng Nón,cửa Đông,
Hàng  Hòm,hàng Đậu,hàng Bông ,hàng Bè,
Hàng Thùng,hàng Thiếc,hàng Tre
Hàng Vôi,Lò Đúc,hàng The,hàng Gà
Chợ Đồng Xuân,chợ hàng Da...
36 phố đều là đẹp xinh.
Phồn hoa thứ nhất đô thành
Phố giăng mắc cửi,đường quanh bàn cờ.
Ra đi nhớ cảnh ngẩn ngơ
Nhớ người thanh lịch thủ đô hòa bình.