Sáng 14 tháng 4
Năm 2 0 1 1
Đại hạn bỗng xập xuống :
Chồng tôi bị tai nạn
Xương chân phải gẫy rồi!
Da thịt cũng nát tan
Như sấm giữa trời quang
Quá luống cuống bàng hoàng
Chẳng biết phải làm gì
Cứ lê gót bước đi
Theo người nằm trên cáng
Vì vết thương quá nặng
Bệnh nhân mất máu nhiều
Huyết áp ngày càng hạ
Bác sĩ cứ nhẩn nha
Không tiến hành cấp cứu
May Trời Phật thương yêu
Sau 4 tiếng chờ đợi
Lệnh trên đã đến rồi!
Cả khoa ngoại trên dưới
Tiến hành hồi sức ngay
Ôi lương y thời nay
Sao vô cảm thất đức
Người bệnh nặng, già yếu
Đều ngược đãi thế sao?
Thương chồng tôi biết bao
Bốn mươi năm công tác
Khắp miền xuôi, miền ngược
Điều trị cho người ốm
Cứu chữa người bị thương
Ai ngờ đời vô thường
Chẳng may bị tai nạn
Suốt bao nhiêu ngày tháng
Một mình tôi lận đận
Làm hộ lý, osin
Những ngày dài đêm đen
Ra vào các bệnh viện
Có các bạn thương mến
Luôn thăm hỏi động viên
Giúp tôi có lòng tin
Vơi đi nỗi ưu phiền
Cho tôi thêm sức mạnh
Trong khó khăn bất hạnh
Càng thấu hiểu tình người
Cảm ơn bạn của tôi:
Thành+Thủy, Nữ Hiếu,Thuận+Ngân
Thanh Mai,Thiếu Hiêụ,Trường(1)Chân, Hạnh(2) Hà
Tuyết Minh, Nguyệt Ánh, Hồng Nga
Khoa Phi,Trung Hải, Phiến+Hòa, Kim Trâm
Thế Long, Công Lý, Nguyên Hân
Duy Khắc, Bang Ngạn, Nguyễn Lân,Thanh Bình
Phạm Phu, Trương Trác, Hữu Hùng
Ngọc Trâm, Đỗ Bảo, Quang Trung,Tiến Hoàn.
Ơn bạn blog Quế Lâm,
Nhắn tin thăm hỏi, quan tâm bao ngày
Và bè bạn khắp đó đây
Luôn luôn sát cánh những ngày khó khăn.
1. Trường -vợ của Trịnh Công Sương
2. Hạnh là em vợ Thường.