Trang

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

HÀNG XÓM MỚI

Sau 10 năm sống ở Trung Hòa  Nhân Chính,gia đình tôi lại chuyển nhà lần thứ 5.Nhìn đống đồ soạn ra,cứ tưởng đang đứng giữa vùng động đất.Tuy đã phân loại các đồ vật nhưng người đóng gói  xếp theo kiểu "dồn toa" và người ghi chép đại khái nên đến nơi mới muốn tìm các thứ cần thiết cũng khó khăn.Mọi người tự soạn tư trang,tôi phải lo các đồ đạc chung của cả nhà nên mất nhiều thời gian và khá mệt mỏi.Tôi thấy bải hoải khắp người,tinh thần buồn chán vì phải xa bạn bè,người quen và nơi ở cũ.May ông Trời thương cho gặp những người hảo tâm nên cũng nguôi bớt nỗi buồn.Gia đình tôi mới về đây ít ngày nhưng cảm thấy đã quen biết mọi người quanh đây từ lâu vì sự  thân thiện của họ.Hàng xóm rất ân cần,niềm nở và sẵn sàng giúp đỡ người khác.Cậu út nhà tôi bị ốm,người thì mang thuốc cho,người thì đập vụn đá cho vào túi chườm,hàng ngày giúp chúng tôi mua các thứ cần thiết,hôm đầu chúng tôi còn chưa biết tên hàng xóm đã thấy một gia đình khiêng cây thiết mộc lan 3 tầng đến tặng.Chúng tôi như đang sống lại cái thời cách đây 30,40 năm.Mọi người mời chúng tôi tham dự buổi liên hoan mặn vẫn tổ chức nhân dịp trung thu hàng năm để hàng xóm đều biết mặt nhau. và tăng thêm tình đoàn kết.Gia đình tôi chỉ cử đại diện vì người thì ốm,người thì bận;bà con lại mang đồ ăn tới  mời.Thật không thể ngờ giữa thời cơ chế thị trường lại có nơi  mà người  ta sống với nhau chân tình đến thế.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

CHIỀU THU

Ngoài hiên mưa nhè nhẹ
Xam xám một khoảng trời
Mây chiều vương vương khói
Lả tả lá vàng rơi
Man mác buồn chơi vơi
Mùa thu hiu hắt lạ
Cuối vườn xào xạc lá
Chuông chiều hôm đổ hồi
Nỗi nhớ trong nỗi nhớ
Quê hương mình xa xôi
Mưa ngâu chiều bay bay
Thoảng mùi hương rất lạ
Rung rinh cành hồng nhỏ
Trời thu chiều say say.