Thôi miên liệu pháp
Một bà nọ mắc chứng rối loạn tuần hoàn chữa trị bằng nhiều loại thuốc men mãi không khỏi. Nghe nói bệnh này có thể điều trị bằng thôi miên, bà cũng thử xem sao.
Ông thày thôi miên nhìn xoáy sâu vào mắt bệnh nhân và bảo:
- Bà hãy nhắc lại từng lời tôi nói: “Tôi đã khỏi bệnh! Đã khỏi bệnh!”
Người bệnh mừng rỡ reo lên:
- Tôi đã khỏi bệnh!
- Bà phải trả tôi 500 đôla! – Ông thày thôi miên nói.
Bà bệnh nhân liền nhìn sâu vào mắt người vừa điều trị cho mình, niệm thần chú:
- Tôi đã trả tiền rồi. Thày hãy nói theo: “Vâng! Bà đã trả tiền rồi!”.
========
Gần mực thì đen
Bác sĩ tâm lý lừng danh đến thăm khu điều dưỡng bệnh nhân tâm thần. Vào một phòng, ông ngẩng đầu lên và thấy trên trần có một người bệnh bám cả hai tay hai chân vào xà nhà.
Bác sĩ hỏi y tá trực phòng:
- Anh ta bị làm sao thế?
- Hắn bị bệnh hoang tưởng, tự coi mình là cái bóng đèn…
- Ừ! Tôi thấy rõ rồi… Nhưng phải có cách bắt hắn xuống, kẻo ngã bị thương thì rày rà to cho uy tín của bệnh viện ta.
- Vâng, nhưng hắn mà xuống thì gian phòng này sẽ tối ạ!
========
Lần này thì đúng
Đêm trước khi đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, một chàng thanh niên được đám bạn kể cho một mẹo nhỏ để trốn lính.
“Một anh chàng đi khám tuyển được bác sĩ kiểm tra mắt. Ông bác sĩ chỉ vào bàn và hỏi: – - Chữ gì đây?
Anh kia ngơ ngác:
- Chữ nào cơ?
- Ở dòng này.
- Dòng nào cơ?
- Đây, ở trên bàn.
- Thế cái bàn nào?
Và anh chàng được tuyên bố là không thích hợp với công việc, rất đúng ý anh ta.
Nghe vậy, anh chàng sắp sửa tòng quân quyết định sẽ lặp lại trò ma giáo đó với bác sĩ khám bệnh. Khi kiểm tra mắt, bác sĩ hỏi:
- Bây giờ cậu hãy chỉ cho tôi chữ ở trên bàn.
Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Bàn nào cơ? Chẳng có cái bàn nào ở đây cả!
- Anh nói đúng. – Bác sĩ nhận xét. – Anh đã thấy rõ là không có cái bàn nào cả. Anh đã được nhận vào quân đội.
========
Mặc cả khéo léo
Từ một làng nhỏ ở Hungary, con trai gọi điện cho bác sĩ ở Budapest và hỏi về thù lao khám bệnh cho bố mình. Bác sĩ trả lời là 1.000 forint, chàng thanh niên hẹn sẽ đón ông tại ga xe lửa. Tới lúc gặp bác sĩ, anh ta buồn rầu thông báo:
- Thật không may, bố tôi vừa mất rồi. Nhưng để bác sĩ khỏi bị thiệt thòi tôi đã tìm được 10 người trong làng, họ đồng ý trả 150 forint cho mỗi lần khám bệnh. Khám cho 10 người xong, anh thanh niên tiễn bác sĩ ra ga, ông này nói:
- Tôi chỉ yêu cầu 1.000 forint mà thu được 1.500 forint. Vì vậy tôi chia đôi phần dôi ra. Đây là 250 forint của anh.
- Xin cảm ơn bác sĩ! Tôi xin được nói thật là cha tôi không chết mà ở trong số 10 người đã được bác sĩ khám bệnh.
========
Tiền nào của nấy
Để chữa bệnh phát phì, bác sĩ kê đơn cho Roby 6 viên thuốc, mỗi tối uống một viên. Đêm đầu, sau khi uống thuốc, Roby mơ thấy mình bị đắm tàu và giạt vào một đảo hoang, ở đấy có một cô gái da màu tuyệt đẹp. Anh rượt theo cô ta khắp đảo, nhưng không thể nào bắt kịp. Thức dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Cuộc rượt đuổi lại diễn ra trong những đêm kế tiếp. Kết quả anh ta sụt 25 kg.
- Bạn của Roby là Brow thấy vậy cũng đến chữa bệnh. Nhưng sau khi uống viên thuốc đầu tiên, Brow lại có một giấc mơ khác. Anh ta cũng lạc vào đảo hoang, nhưng không có cô gái da màu nào cả. Thay vào đó là một đám thổ dân hung dữ đuổi anh ta chạy trối chết. Rồi anh ta cũng sụt được 25 kg.
- Brow hỏi bác sĩ tại sao Roby lại có giấc mơ nhiều hứng thú, chứ không đáng sợ như của mình, ông ta mỉm cười: Có gì đâu, Roby đến gặp tôi tại phòng mạch tư và trả bằng tiền mặt. Còn anh thì đến bệnh viện với thẻ bảo hiểm y tế.
========
Đắt vì còn mới
Một ông nhà giàu mắc bệnh về não, bác sĩ nói:
- Chỉ có thay óc thì ông mới sống được. Có 3 lựa chọn, thứ nhất là óc của một nhà vật lý, giá 48.000 USD. Thứ hai là óc của một giáo sư đại học, giá 500.000 USD. Cuối cùng là óc của một bộ trưởng, giá 2,4 triệu USD.
- Tại sao óc của quan chức lại đắt thế?
- Vì nó còn gần như mới.
========
Phải gấp đôi mới được
Một anh chàng khai với bác sĩ quân y về chứng đau lưng khủng khiếp và xin miễn quân dịch. Để được xác nhận căn bệnh, anh gửi cho ông ta một phong bì 200 USD. Lần khám cuối cùng, bị bác sĩ kết luận mình khỏe mạnh đủ điều kiện nhập ngũ, anh ta ngạc nhiên phản đối:
- Chắc bác sĩ quên là tôi đã mắc bệnh đau lưng?
- Bác sĩ lắc đầu nói: Nhớ chứ, nhưng để được miễn phải đau gấp đôi cơ!
========
Dấu hiệu của bệnh điếc
- Thưa bác sĩ, xin ông cứu chồng tôi ngay. Anh ấy bị điếc.
- Lâu chưa?
- Mới hôm nay thôi ạ.
- Sao bà biết đích xác thế?
- Hôm nay, anh ấy đi cùng tôi vào cửa hàng bán quần áo. Khi cô bán hàng nói giá tiền, đáng lẽ mặt chồng tôi phải tái đi khiếp hãi, thế mà anh ấy vẫn tủm tỉm cười ngớ ngẩn trông tội tội là.
========
Chưa chi đã đau
Y tá chuẩn bị tiêm thuốc, chợt bệnh nhân kêu toáng lên:
- Á… Á! Đau quá!
- Ông này hay nhỉ? Tôi đã tiêm đâu mà ông kêu ầm lên thế!
- Chân! Chân! Gót giày của cô đâm thủng chân tôi rồi!
========
Không hoan nghênh
Người đàn ông mang con chó cảnh của mình đến gặp bác sĩ thú y.
- Bác sĩ, ông cắt bỏ cái đuôi của nó đi cho tôi!
- Bác sĩ giật mình: Lạy chúa! Tại sao anh lại có ý định dã man như vậy?
- Sáng mai, khi mẹ vợ đến chơi, tôi không muốn bà ấy tưởng rằng được hoan nghênh khi đến nhà tôi.
Một bà nọ mắc chứng rối loạn tuần hoàn chữa trị bằng nhiều loại thuốc men mãi không khỏi. Nghe nói bệnh này có thể điều trị bằng thôi miên, bà cũng thử xem sao.
Ông thày thôi miên nhìn xoáy sâu vào mắt bệnh nhân và bảo:
- Bà hãy nhắc lại từng lời tôi nói: “Tôi đã khỏi bệnh! Đã khỏi bệnh!”
Người bệnh mừng rỡ reo lên:
- Tôi đã khỏi bệnh!
- Bà phải trả tôi 500 đôla! – Ông thày thôi miên nói.
Bà bệnh nhân liền nhìn sâu vào mắt người vừa điều trị cho mình, niệm thần chú:
- Tôi đã trả tiền rồi. Thày hãy nói theo: “Vâng! Bà đã trả tiền rồi!”.
========
Gần mực thì đen
Bác sĩ tâm lý lừng danh đến thăm khu điều dưỡng bệnh nhân tâm thần. Vào một phòng, ông ngẩng đầu lên và thấy trên trần có một người bệnh bám cả hai tay hai chân vào xà nhà.
Bác sĩ hỏi y tá trực phòng:
- Anh ta bị làm sao thế?
- Hắn bị bệnh hoang tưởng, tự coi mình là cái bóng đèn…
- Ừ! Tôi thấy rõ rồi… Nhưng phải có cách bắt hắn xuống, kẻo ngã bị thương thì rày rà to cho uy tín của bệnh viện ta.
- Vâng, nhưng hắn mà xuống thì gian phòng này sẽ tối ạ!
========
Lần này thì đúng
Đêm trước khi đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, một chàng thanh niên được đám bạn kể cho một mẹo nhỏ để trốn lính.
“Một anh chàng đi khám tuyển được bác sĩ kiểm tra mắt. Ông bác sĩ chỉ vào bàn và hỏi: – - Chữ gì đây?
Anh kia ngơ ngác:
- Chữ nào cơ?
- Ở dòng này.
- Dòng nào cơ?
- Đây, ở trên bàn.
- Thế cái bàn nào?
Và anh chàng được tuyên bố là không thích hợp với công việc, rất đúng ý anh ta.
Nghe vậy, anh chàng sắp sửa tòng quân quyết định sẽ lặp lại trò ma giáo đó với bác sĩ khám bệnh. Khi kiểm tra mắt, bác sĩ hỏi:
- Bây giờ cậu hãy chỉ cho tôi chữ ở trên bàn.
Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Bàn nào cơ? Chẳng có cái bàn nào ở đây cả!
- Anh nói đúng. – Bác sĩ nhận xét. – Anh đã thấy rõ là không có cái bàn nào cả. Anh đã được nhận vào quân đội.
========
Mặc cả khéo léo
Từ một làng nhỏ ở Hungary, con trai gọi điện cho bác sĩ ở Budapest và hỏi về thù lao khám bệnh cho bố mình. Bác sĩ trả lời là 1.000 forint, chàng thanh niên hẹn sẽ đón ông tại ga xe lửa. Tới lúc gặp bác sĩ, anh ta buồn rầu thông báo:
- Thật không may, bố tôi vừa mất rồi. Nhưng để bác sĩ khỏi bị thiệt thòi tôi đã tìm được 10 người trong làng, họ đồng ý trả 150 forint cho mỗi lần khám bệnh. Khám cho 10 người xong, anh thanh niên tiễn bác sĩ ra ga, ông này nói:
- Tôi chỉ yêu cầu 1.000 forint mà thu được 1.500 forint. Vì vậy tôi chia đôi phần dôi ra. Đây là 250 forint của anh.
- Xin cảm ơn bác sĩ! Tôi xin được nói thật là cha tôi không chết mà ở trong số 10 người đã được bác sĩ khám bệnh.
========
Tiền nào của nấy
Để chữa bệnh phát phì, bác sĩ kê đơn cho Roby 6 viên thuốc, mỗi tối uống một viên. Đêm đầu, sau khi uống thuốc, Roby mơ thấy mình bị đắm tàu và giạt vào một đảo hoang, ở đấy có một cô gái da màu tuyệt đẹp. Anh rượt theo cô ta khắp đảo, nhưng không thể nào bắt kịp. Thức dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Cuộc rượt đuổi lại diễn ra trong những đêm kế tiếp. Kết quả anh ta sụt 25 kg.
- Bạn của Roby là Brow thấy vậy cũng đến chữa bệnh. Nhưng sau khi uống viên thuốc đầu tiên, Brow lại có một giấc mơ khác. Anh ta cũng lạc vào đảo hoang, nhưng không có cô gái da màu nào cả. Thay vào đó là một đám thổ dân hung dữ đuổi anh ta chạy trối chết. Rồi anh ta cũng sụt được 25 kg.
- Brow hỏi bác sĩ tại sao Roby lại có giấc mơ nhiều hứng thú, chứ không đáng sợ như của mình, ông ta mỉm cười: Có gì đâu, Roby đến gặp tôi tại phòng mạch tư và trả bằng tiền mặt. Còn anh thì đến bệnh viện với thẻ bảo hiểm y tế.
========
Đắt vì còn mới
Một ông nhà giàu mắc bệnh về não, bác sĩ nói:
- Chỉ có thay óc thì ông mới sống được. Có 3 lựa chọn, thứ nhất là óc của một nhà vật lý, giá 48.000 USD. Thứ hai là óc của một giáo sư đại học, giá 500.000 USD. Cuối cùng là óc của một bộ trưởng, giá 2,4 triệu USD.
- Tại sao óc của quan chức lại đắt thế?
- Vì nó còn gần như mới.
========
Phải gấp đôi mới được
Một anh chàng khai với bác sĩ quân y về chứng đau lưng khủng khiếp và xin miễn quân dịch. Để được xác nhận căn bệnh, anh gửi cho ông ta một phong bì 200 USD. Lần khám cuối cùng, bị bác sĩ kết luận mình khỏe mạnh đủ điều kiện nhập ngũ, anh ta ngạc nhiên phản đối:
- Chắc bác sĩ quên là tôi đã mắc bệnh đau lưng?
- Bác sĩ lắc đầu nói: Nhớ chứ, nhưng để được miễn phải đau gấp đôi cơ!
========
Dấu hiệu của bệnh điếc
- Thưa bác sĩ, xin ông cứu chồng tôi ngay. Anh ấy bị điếc.
- Lâu chưa?
- Mới hôm nay thôi ạ.
- Sao bà biết đích xác thế?
- Hôm nay, anh ấy đi cùng tôi vào cửa hàng bán quần áo. Khi cô bán hàng nói giá tiền, đáng lẽ mặt chồng tôi phải tái đi khiếp hãi, thế mà anh ấy vẫn tủm tỉm cười ngớ ngẩn trông tội tội là.
========
Chưa chi đã đau
Y tá chuẩn bị tiêm thuốc, chợt bệnh nhân kêu toáng lên:
- Á… Á! Đau quá!
- Ông này hay nhỉ? Tôi đã tiêm đâu mà ông kêu ầm lên thế!
- Chân! Chân! Gót giày của cô đâm thủng chân tôi rồi!
========
Không hoan nghênh
Người đàn ông mang con chó cảnh của mình đến gặp bác sĩ thú y.
- Bác sĩ, ông cắt bỏ cái đuôi của nó đi cho tôi!
- Bác sĩ giật mình: Lạy chúa! Tại sao anh lại có ý định dã man như vậy?
- Sáng mai, khi mẹ vợ đến chơi, tôi không muốn bà ấy tưởng rằng được hoan nghênh khi đến nhà tôi.
Bạn có thích truyện này không
Sưu tầm
Sưu tầm
Trả lờiXóa- Thưa bác sĩ - người đàn ông nói trong điện thoại - Con trai tôi bị sốt ban.
- Tôi biết - bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu ta uống thuốc. Ông hãy cách ly cậu ta với những người khác.
- Nhưng nó đã hôn con hầu.
- Vậy thì chúng tôi sẽ cách ly chị ta...
- Và chính tôi cũng hôn con hầu.
- Như thế có nghĩa là ông có thể mắc bệnh rồi.
- Vâng và từ lúc đó đến giờ tôi đã hôn vợ tôi.
- Khốn khổ - Bác sĩ hốt hoảng - Vậy thì tôi cũng bị lây mất rồi.
Gđã được một chuyện hài về BS của người họ Vũ(Vũ Thanh Hoa) để com. cho Mai mà hôm nay lại không thấy đâu,chắc họ đòi lại rồi! chúng mình buồn vì các thầ thuốc rồi ,bây giờ phải cười cho thoải mái.
XóaBạn sưu tầm được nhiều chuyện hay quá, đọc rất thú vị, được cười, tuy một mình nhưng cũng rất vui. Cảm ơn MG.
Trả lờiXóaĐầu năm đọc chuyện vui để cười thì chắc là cả năm sẽ cười nhiều đây mà càng cười nhiều thì sức khoẻ càng tốt. Cám ơn MG đã cho mọi người cười.
Trả lờiXóaPhương và Hoàn cứ cười nhiều vào cho nó khỏe và trẻ lâu để chúng mình còn tán chuyện với nhau để niềm vui càng được nhân lên.
Trả lờiXóaHay lắm ! Chuyên nào cũng buồn cười !
Trả lờiXóa